Chưa từng có sự bắt đầu… Chỉ có sự kết thúc đối với Huệ Chi, kết thúc của những giấc mơ và những phút giây tình cờ nào đó đã làm cô mừng rỡ và hạnh phúc thật nhiều. Ánh mắt ấy đã không dành cho Huệ Chi.
Trời mùa hạ và những cơn mưa phùn, bên ô cửa sổ nhìn ra thật mênh mông, mênh mông và trống trải quá…
"Thêm một ngày muộn phiền đan thành chiếu hoa…". Lời bài hát chi đó sao mà giống hệt tâm trạng của Huệ Chi lúc này… Bốn năm và những giấc mơ bắt đầu tan biến như bọt xà phòng, phải rồi tan biến tất cả.
Huệ Chi lặng lẽ xếp tấm thiệp vào chiếc hộp và đặt nó vào sâu trong góc kệ sách.
“Sinh nhật vui vẻ, mãi hạnh phúc nhé…”
Tấm thiệp không được gửi tới người cần chúc. Huệ Chi nhìn ra cửa sổ và lặng lẽ đọc lại lời chúc, buồn miên man…
Chưa từng có sự bắt đầu… Chỉ có sự kết thúc đối với Huệ Chi, kết thúc của những giấc mơ và những phút giây tình cờ nào đó đã làm Huệ Chi mừng rỡ và hạnh phúc thật nhiều. Ánh mắt ấy đã không dành cho Huệ Chi.
Huệ Chi đã khóc thật nhiều và thật nhiều khi dùng linh cảm của bản thân để nhận ra sự thay đối ấy. Chưa bao giờ cảm thấy tệ hại hơn lúc này kể cả khi không vượt qua một môn nào đó ở trường. Huệ Chi chưa từng hy vọng nhiều, với Huệ Chi chỉ cho nhiều hơn là nhận, và như vậy đã là hạnh phúc. Nhưng giờ thì cái hạnh phúc nhỏ bé ấy cũng biến mất, vụt bay như những bọt xà phòng.
Tạm biệt nhé mãi chỉ là kỷ niệm, mỗi người có những sự lựa chọn riêng cho mình, người ấy cũng thế, Huệ Chi hiểu chứ. Sinh nhật của người ấy, Huệ Chi chỉ còn biết thầm chúc hạnh phúc và mãi hạnh phúc. Ánh mắt ấy đã thật sự không dành cho Huệ Chi. Những cánh thiệp sẽ mãi nằm lại trong chiếc hộp sắt lạnh lùng, trái tim Huệ Chi cũng ở đấy mãi mãi lỗi nhịp… Kể từ đây chiếc hộp ấy sẽ thay người ấy nhận những cánh thiệp Huệ Chi, chiếc hộp ấy giữ lại tình yêu của một người chỉ mãi đứng sau và sẽ mỉm cười khi thấy ai đó hạnh phúc.
Ngày …tháng …năm…
Hôm nay có người nói với mình rằng:”Học bổng à! Tự mình đạt được phải hơn không…”Câu nói làm mình suy nghĩ thật nhiều, tự nhiên mình thấy bạn thật bản lĩnh.
Ngày….tháng …năm…
Dạo này mình tiến bộ nhiều lắm đã có niềm tin như thời phổ thông trở lại , vui thật đấy,…cám ơn bạn ấy dù cho đó chỉ là câu nói bâng quơ.
Ngày…tháng…năm…
Noel năm nay thật vui, mình vui lắm, món quà của mình bạn ấy đã chọn được, dù đó là món quà ngớ ngẩn…
Ngày... tháng... năm
Những ngày học chung thật vui, bạn ấy và mình cùng nhau ra sức làm những báo cáo, tiểu luận, khoảng cách mình và ấy dường như thật gần…
Ngày... tháng... năm…
Đã từ bao giờ mình có thói quen nhìn sang bên phải nhà xe xem bạn ấy đã vào lớp chưa, nhiều khi mình tự cười mình, chi cho khổ vậy ta, mãi là cái bóng bên cạnh bạn ấy chỉ đứng từ phía sau và nhìn …
Ngày... tháng... năm…
Trưa nắng gắt, một tin nhắn từ tối của bạn ấy mượn mình bộ CD luyện thi, lẽ ra mình đã chạy về nhưng vẫn quay lại chỉ vì đã lỡ hứa sẽ mang tới nhà cho bạn ấy mượn thế là lấm tấm mồ hôi giữa trưa nắng chỉ vì lo bạn ấy không kịp ôn bài để thi….
Ngày... tháng... năm…
Có bao giờ ánh mắt ấy ở nơi mình chưa nhỉ? Có thể có mà cũng có thể không. Đó là câu hỏi mình nhiều lần muốn biết nhưng rồi lại thôi. Thế này là vui rồi!
Ngày... tháng... năm…
Dạo này sao thế nhỉ, bạn ấy dường như thay đổi, khoảng cách ngày một xa hơn….
Ngày... tháng... năm…
Kỳ nghỉ hè ở biển thật buồn, linh cảm đã đúng, ánh mắt ấy đã thật sự quay đi. Bạn ấy hình như đã tìm thấy niềm vui thật sự…mình buồn và buồn lắm…quay đi và lặng lẽ gạt nước mắt, thế là hết thật rồi…
Ngày... tháng... năm…
Sinh nhật bạn ấy, mình không tham dự, mình nói dối bận công việc, thật ra mình sợ phải đối diện với bạn ấy….
Trang nhật ký khép lại vào ngày sinh nhật thứ hai hai của người ấy. Huệ Chi xếp tất cả vào chiếc hộp, mỗi năm Huệ Chi sẽ để vào đó một tấm thiệp vào đúng ngày này, Huệ Chi muốn người ấy mỗi năm sẽ nhận được một lời chúc hạnh phúc và vui vẻ dù cho lời chúc ấy không được gửi đi.
Với Huệ Chi dừng lại để thấy người mà mình yêu hạnh phúc đã là một hạnh phúc. Cuộc sống vẫn cứ trôi qua, tình yêu đâu chỉ từ hai phía mới đẹp và đáng nhớ, còn một tình yêu không thể gọi tên, tình yêu ấy ở bên lề một trái tim không thuộc về mình và vẫn mãi in sâu trong tiềm thức….
TP HCM, ngày.. tháng.. năm..
Thanh Tram