Đôi tay cần hơi ấm

Sáng nay lạnh về trên từng ngón tay, nắm mãi không thể nướng thêm được, lại nhìn đôi bàn tay mà suy nghĩ.ngón

Chợt trả lời được cái thắc mắc lâu nay: tại sao để đánh dấu hôn nhân, người ta lại dùng nhẫn cưới mà không phải là dây chuyền, vòng đeo tay hay lắc chân?

Uh, thì mình rất chú ý, hay chính xác hơn là bị thu hút bởi đôi bàn tay. Không chỉ đơn giản một cách lý trí vì đôi bàn tay hữu ích, có thể làm nhiều việc; mà còn vì mình có thể cảm nhận sự ấm áp, dịu dàng, yêu thương trong từng chuyển động của chúng. Có lẽ vì thế mà ấn tượng đầu tiên của mình về một người đặc biệt luôn gắn với đôi bàn tay người ấy. Bàn tay mẹ vuốt từng đường khâu trên những thứ xinh xinh may cho con, bàn tay bố bế mình tung lên tung xuống, bàn tay bà xoa lưng những đêm hè oi ả - tất cả in rõ trong miền kí ức.

Và khi biết yêu, mình cũng nhớ những đôi bàn tay. Bàn tay thuôn dài, trắng và khá mềm nhưng vẫn có những nốt chai sạn do phụ ba sửa xe. Bàn tay sạm đen, to bè gói gọn cả bàn tay mình, thường tróc da mỗi khi đông về trên đất Bắc. Bàn tay nhỏ mà mình vẫn thích nắm trọn ngón cái, lòng bàn tay thô ráp kể từ ngày học hướng đạo sinh.

Uh, thì đôi bàn tay chính là điểm tiếp xúc đầu tiên để đánh dấu một sự thân thiết hơn bình thường. Chỉ cần đi qua giới hạn đó sẽ là một mối quan hệ mới, không đơn thuần là người dưng nữa. Có lẽ vì thế mà chiếc nhẫn hiện diện trên tay để nhắc chủ nhân của nó đâu là điểm dừng.

Có lần anh thì thầm, em trai anh và bạn gái đeo nhẫn đôi rồi đấy. Em hiểu ý anh, nhưng vẫn thấy buồn cười trò trẻ con đó. Người ta yêu nhau đâu cần phải đóng dấu lên nhau như thế cho thiên hạ biết. Mà cái gì thiêng liêng - như việc chúng ta đeo nhẫn cưới cho nhau - thì đến đúng thời điểm mình sẽ thực hiện. Với em, được anh đeo nhẫn cưới và đeo nhẫn cưới cho anh là điều thiêng liêng nhất. Và em sẽ chờ đến ngày đó...

Nhưng giá có trò trẻ con đó, thì khi anh buông bàn tay em ra và đưa bàn tay về phía một người con gái khác, có lẽ anh đã thay đổi quyết định. Hoặc ít nhất cũng nhớ đến em...

Tôi vẫn nhớ những đôi bàn tay...
Bàn tay thuôn dài một chiều mưa tỷ mẩn gọt hồng dòn cho tôi
Bàn tay to bè một buổi sáng chạm vai tôi để chắc chắn dòng người chen chúc trong chợ không cuốn tôi mất
Bàn tay thô ráp một đêm nào đó ở bờ biển Shihanoukville nắm chặt tay tôi trên con đường gập ghềnh dẫn ra biển
Một bàn tay khác mà tôi chưa từng chạm...

Và giờ
Tôi chờ đợi một bàn tay lau nước mắt cho tôi
Chỉ để nói
"Em thương đôi bàn tay Anh..."

Hai Ly.

Bài viết liên quan