Dù rất bận công việc nhưng năm nào mẹ tôi cũng làm mâm cơm cúng ông Công ông Táo tươm tất.
Tâm sự


Cứ vào tháng củ mật, bà nội tôi lại làm rất nhiều loại bánh. Tôi thích nhất cảm giác được cùng bà làm bánh, nghe bà kể chuyện rồi ngồi trông bếp lửa, thật ấm áp.

Tôi đã từng mường tượng ra một cái Tết sum vầy với bố mẹ nhưng tình hình thay đổi, cả nhà quyết định Tết này không về quê.

Đến khi tôi sinh con trai đầu lòng, mẹ chồng có vẻ dễ tính hơn chút. Bà cho phép chồng tôi thuê giúp việc trong nhà để đỡ đần nội trợ.

Có thể nhiều người sẽ chê vợ chồng tôi ki bo, “kẹo kéo” hay nói chuyện “trên trời” nhưng quả thật, năm ngoái chúng tôi đã áp dụng thành công. Năm nay chắc chắn còn phải siết...

Tôi tủi thân ghê gớm khi thấy nhiều đồng hương của mình tỏ ý kỳ thị những người ở xa về ăn Tết, gọi chúng tôi là "kẻ mang dịch COVID-19 về cho quê nhà".

"Tuổi trẻ háo thắng, tôi cũng muốn biết mùi vị "chồng người ta" hay ho thế nào mà nhiều cô gái dẫu biết khổ vẫn đâm đầu yêu đàn ông có vợ..."