Cho tới tận bây giờ, tôi vẫn cảm giác mình đang ở trong một giấc mơ tuyệt đẹp. Nhưng tôi cũng hiểu rằng để giữ mãi được giấc mơ hạnh phúc của mình, tôi và anh cần phải…

Khi cả hai bên gia đình chưa biết gì về nhau, cả bố mẹ tôi và bố mẹ anh đều lo lắng.

Nhưng khi anh tới thực tập ở Việt Nam, trực tiếp tới gặp bố mẹ và mọi người trong gia đình tôi thì dường như chính anh đã xoá đi những lo lắng, e ngại của gia đình tôi về người bạn trai nước ngoài của con gái mình.

Anh đã để lại những ấn tượng tốt trong lòng mọi người và dần dần gia đình tôi cũng rất quý mến anh. Cũng như vậy, phải tới khi đến Việt Nam gặp gỡ tôi và gia đình, bố mẹ anh cũng rất yên tâm và tin tưởng ở chúng tôi.

Hai gia đình đã tổ chức cho chúng tôi một buổi lễ đính hôn ấm cúng và ý nghĩa tuyệt vời.

Cuộc sống tuyệt vời của cô dâu Việt với chồng Đức - 0

Sau đó anh lại trở về nước tiếp tục công việc của mình. Hai chúng tôi mỗi người có một công việc riêng phải làm và lại phải tạm thời xa cách nhau.

Tôi và anh đều buồn và đã khóc rất nhiều.

Những ngày tháng anh ở Việt Nam đầy ắp những kỷ niệm như vừa xảy ra mới đây thôi. Có lần tôi bị tai nạn phải nằm viện, chính anh là người luôn túc trực bên tôi.

Bước chân ra khỏi công ty là anh đến thẳng bệnh viện ở bên tôi đến tận đêm khuya mới về khách sạn.

Sau khi rời viện, tôi phải nghỉ dưỡng bệnh ở nhà, anh cũng tự tay mua sữa, mua những thứ cần thiết cho tôi. Cứ như thế anh ở bên tôi suốt hai tháng trời đến ngày tôi khỏi hẳn.

Tôi đã rất cảm động và dường như chính vì thế tôi chẳng thấy đau đớn chút nào mặc dù vết thương lâu khỏi.

Cũng có lúc chính anh là người phải vào cấp cứu trong bệnh viện vì ngộ độc thực phẩm.

Nhìn anh xanh xao ôm bụng trong bệnh viện tôi thương tới phát khóc. Thấy tôi khóc, dù mệt anh vẫn gượng dậy nói rằng: “Em yên tâm, anh không chết đâu. Anh chết thì lấy ai cưới em bây giờ”. Thế là tôi vừa khóc, vừa cười, vừa giận, vừa thương anh.

Ấy thế mà dù ở Việt Nam không phải món ăn nào anh cũng thích ứng ngay được, anh vẫn rất thích thử ăn các món ăn Việt Nam, không kể là trong nhà hàng sang trọng hay ở ngoài vỉa hè nhỏ hẹp. Đặc biệt anh rất thích món chả giò do chính tay tôi làm.

Cuộc sống tuyệt vời của cô dâu Việt với chồng Đức - 1

Đầu năm 2010, gia đình anh xin phép bố mẹ tôi để mời tôi sang Đức để hiểu thêm về nơi anh sinh ra và lớn lên.

Đồng thời bố mẹ anh cũng muốn cảm ơn gia đình tôi đã chăm sóc cho anh những ngày anh làm việc tại Việt Nam.

Chuyến đi ấy cũng khiến tôi hiểu hơn về bố mẹ anh. Bố mẹ anh luôn lo lắng cho tôi như một người con trong gia đình mặc dù hai đứa chưa kết hôn.

Mẹ anh chuẩn bị cho tôi kỹ càng từ bộ đồ ngủ đến lọ kem dưỡng da vì bà sợ tôi phải mang nặng nhiều đồ từ Việt Nam sang.

Bố anh thì thấy tôi thích ăn đồ nguội của Đức đã chuẩn bị nhiều đồ cho tôi mang về nhà và ông còn dẫn tôi đi siêu thị và ngỏ ý mua cho tôi tất cả những gì tôi muốn mua mang về như một món quà ông dành tặng tôi.

Những việc như vậy khiến tôi cảm nhận được sự quan tâm và tình cảm của bố mẹ anh dành cho mình.

Thời gian rảnh tôi thường cùng mẹ anh nấu nướng hoặc trò chuyện dù vốn tiếng Đức của tôi chưa được nhiều lắm.

Nhưng chính những buổi trò chuyện ấy khiến tôi học được thêm rất nhiều tiếng Đức và tiến bộ rõ rệt.

Tôi và anh cũng tới thăm họ hàng của tôi đang sinh sống bên đó và cùng mọi người đến chùa để cầu mong một năm mới tốt đẹp và an lành sẽ đến.

Càng được ở gần nhau, tôi càng hiểu anh hơn. Anh không những rất hiền lành, vui vẻ, hay chọc tôi cười mỗi khi thấy tôi buồn mà anh còn là một người rất chu đáo, quan tâm tới tôi.

Anh biết hết những sở thích, nhớ hết những thói quen của tôi. Anh biết tôi không ăn được mù tạt nên mỗi lần mua xúc xích anh đều dặn cẩn thận người bán không cho mù tạt vào.

Anh còn luôn lo cho tôi, nhắc tôi đi tất cẩn thận bởi ở Đức rất lạnh mà một cô gái Sài Gòn như tôi hoàn toàn không có thói quen đi tất.

Anh luôn là người lắng nghe, chia sẻ và động viên tôi trước mỗi khó khăn trong cuộc sống. Chính vì tất cả những sự quan tâm ấy khiến tôi thương yêu hơn, tin tưởng hơn vào sự lựa chọn của trái tim mình.

Ngày Valentine năm ấy, anh chính thức cầu hôn tôi.

Lễ cưới của chúng tôi được quyết định tổ chức tại Việt Nam. Bố mẹ anh và cả gia đình anh trai cùng sang để chuẩn bị đám cưới.

Bố anh dù bận công tác vẫn sắp xếp sang được 2 ngày dự đám cưới rồi lại vội vàng bay thẳng sang nơi ông phải tới để giải quyết công việc.

Cả hai gia đình đều vui mừng còn hai chúng tôi thì ngập tràn trong hạnh phúc.

Một đám cưới đánh dấu gần 4 năm quen và yêu nhau, cũng như mở ra một cánh cửa mới của cuộc đời hai chúng tôi. Cho tới tận bây giờ, tôi vẫn cảm giác mình đang ở trong một giấc mơ tuyệt đẹp.

Nhưng tôi cũng hiểu rằng để giữ mãi được giấc mơ hạnh phúc của mình, tôi và anh cần phải luôn cố gắng vì nhau, luôn yêu thương, trân trọng nhau.

Và khi nhìn vào mắt người chồng thân yêu của mình, tôi hiểu anh cũng luôn mong hạnh phúc sẽ tồn tại mãi mãi với chúng tôi.

Nguồn: Phương Thảo

Báo Phụ Nữ

 




 

Báo TINTUCVIETDUC-Trang tiếng Việt nhiều người xem nhất tại Đức

- Báo điện tử tại Đức từ năm 1995 -

TIN NHANH | THỰC TẾ | TỪ NƯỚC ĐỨC