Gã ngoại tình. Sung sướng cực. Vừa có vợ có con, gia đình đề huề. Vừa có một em trẻ trung, đầy sức sống và sẵn sàng chiều gã tới bến trong những cuộc vui tại khách sạn. Ai là người không thích nào?
Gã tất nhiên phải giấu vợ. Nhưng được một thời gian, vợ gã cũng biết. Giấy làm sao gói được lửa. Không muốn người khác biết, trừ phi đừng làm. Sau khi tường tận mọi chuyện giữa gã với ẻm nhân tình bé nhỏ, vợ gã chỉ nhíu mày một cái thật sâu, nói chậm rãi nói với gã từng từ một: "Anh đã ngoại tình rồi".
Vậy thôi. Thật sự chỉ có thế, không hơn không kém!
Sau câu nói ngắn gọn tới bất thường như thế, thái độ của vợ gã hoàn toàn vẫn như mọi ngày. Vẫn chăm con, cơm nước và việc nhà chu đáo. Vẫn nói chuyện với gã nếu có việc cần. Tinh ý ra thì thấy nàng ít nói ít cười hơn trước mà thôi. Tuyệt nhiên không chất vấn, trách móc gã. Càng chẳng ghen tuông hay tìm kẻ thứ 3 cho một trận. Và không ngủ chung với gã nữa, mà ngủ với con ở phòng khác.
Gã không đoán được suy nghĩ của vợ. Một người vợ tốt, hẳn người vợ ấy phải yêu chồng yêu con. Nhưng người phụ nữ yêu chồng ấy, khi biết chồng ngoại tình lại chẳng thèm đoái hoài. Nàng không biểu lộ chút xíu nào ghen tuông gọi là có. Dù biết chồng phản bội mà nàng vẫn mặc kệ hắn qua lại với bồ, không cấm đoán, không điều tra, theo dõi.
Ảnh minh họa
Lúc đầu gã thích lắm. Được thoải mái hẹn hò với bồ. Không cần tìm cớ vắng nhà hay giấu diếm như mèo giấu phân nữa. Chắc vợ gã đang chơi trò "lạt mềm buộc chặt". Thôi kệ, nhân đây xả láng chơi cho vui đã, lúc nào nàng "thiết quân luật" thì quay về nhận tội và chấm dứt vẫn chưa muộn. Nhưng được vài tuần, gã đâm bất an. Vợ gã như thế, là thế nào vậy, thật sự nàng đang buộc hắn bằng lạt mềm?
Gã dần xao lãng bồ, chuyên tâm với vợ và gia đình hơn. Nhưng hình như nàng không mấy bận tâm. Nàng vẫn không mặn không nhạt, cần làm gì thì làm, mà rảnh rỗi thì nàng dắt con đi chơi. Gã có ở nhà hay đi gặp bồ, nàng không quan tâm.
Từ bất an, gã trở nên nóng nảy. Có một người khác cũng chẳng ngồi yên được, là cô bồ của gã. Dạo này gã lơ là ả, khiến ả bực bội lắm.
Sau đó không lâu, vợ gã nhận được cuộc gọi từ cô bồ của gã. Lúc ấy gã đang nấu cơm trong bếp. Đến giờ cơm, thấy nàng chuẩn bị đi nấu nướng, gã liền xông vào ý định cùng nàng làm cơm để củng cố tình cảm. Nhưng nàng lại cười cười: "Anh thích thì nấu bữa này nhé".
Thái độ tưởng như bình thường, kì thực rất xa cách. Đặc biệt, từ khi biết gã ngoại tình, không ngủ chung với gã đã đành, nàng còn cự tuyệt mọi tiếp xúc gần gũi với gã, kể cả cái cầm tay. Gã hiểu ra, đây là cách thể hiện sự không vui ở nàng. Nhưng chẳng phải phụ nữ nào cũng ghen, "ớt nào mà ớt chẳng cay", thế mà gã chả thấy vợ biết ghen là gì, hay nàng thuộc diện "ớt ngọt"?
Vợ gã nhận được cuộc gọi từ kẻ thứ 3 kia, chả biết cô ả kia nói những gì, có vẻ khá nhiều mà vợ gã chỉ ậm ậm ừ ừ. Rồi nàng bật loa ngoài lên, và nghe cô ả kia nói đầy vẻ giễu cợt:
"...chị không ghen chồng vì chị có người khác rồi đúng không? Chị thì khác gì em, em là kẻ thứ 3 thì chị là loại phụ nữ ngoại tình. Ý định của chị là "án binh bất động", rồi ít nữa sẽ đâm đơn ra tòa ly dị vì chồng ngoại tình, để thiên hạ thấy chị hoàn toàn là người bị hại, sau đó tự do đến với nhân tình nhỉ. Chắc chắn là thế, chứ trần đời chả có bà vợ nào không ghen khi biết chồng cặp bồ hết! Dù ít dù nhiều, chứ cái kiểu thờ ơ mặc kệ chồng đi với bồ như chị quá là bất thường!".
Khỏi phải nói, cô ả đúng là nhân tình yêu dấu của gã, vì cô ta đang nói cái vấn đề giống hệt thắc mắc của gã. Gã vểnh tai lắng nghe vợ trả lời. Và gã nghe được giọng nói nhẹ nhàng của nàng: "Em nói đúng, đàn bà không ghen thì thật lạ. Nhưng từ giây phút biết anh ta ngoại tình, yêu đương nồng nàn với em, thì chị kinh tởm anh ta còn không hết. Máu ghen theo đó cũng tiêu tan luôn. Em sẽ ghen người em khinh bỉ, coi thường sao? Nếu chị còn ghen, hóa ra đồ dơ bẩn mà chị còn không biết ghê sao. Chị có tự trọng lắm, đâu như em, món đồ dơ bẩn còn vơ chặt vào người! Chị chưa ly hôn chẳng qua chị đang suy nghĩ có nên giữ bố cho con không thôi...".
Ảnh minh họa
"Chị...", câu trả lời của nàng thành công khiến cô ả ở đầu dây bên kia tức hộc máu, còn gã thì điếng cả người. Một gã đàn ông đã có vợ con, dù anh ta có yêu thương, chiều chuộng bạn hết mực, cũng chẳng thể thay đổi được việc anh ta là một kẻ ngoại tình. Kẻ đáng khinh như thế, cô ả lại cố công lấy lòng và mong muốn chiếm hữu làm của riêng.
Một gã đàn ông phản bội, cũng là lúc đánh mất đi tình yêu và sự tôn trọng của vợ. Không còn tin yêu, trân trọng, chỉ còn ghê sợ, ai thèm ghen làm gì cho vơ mệt vào người! Còn ghen là còn yêu, còn cơ hội "quay đầu là bờ". Không ghen là đã triệt để chán ghét, là mọi chuyện chẳng thể cứu vãn. Bây giờ gã mới nhận ra điều này, thì đã quá muộn màng.
Nguồn: Tri thức trẻ