Theo chân khách Nhật "thác loạn karaoke" giữa Sài Gòn Vòng xoáy thác loạn khuất lấp bên trong con phố nhỏ chứa những sự thật có thể làm bàng hoàng bất cứ ai.

 Không rầm rộ như khu phố tây ba lô Phạm Ngũ Lão, không ngập ngụa khói thuốc, chất kích thích như các quán bar, thế nhưng, phố karaoke Ngô Văn Năm phường Bến Nghé, quận 1 TP.HCM vẫn cực kỳ nhộn nhịp, đèn đỏ rực hằng đêm, đầy ắp khách Nhật, Hàn, Trung... vào những ngày trong tuần. Trong vòng vây mỹ nữ, thực khách chỉ biết im lặng cầm hoá đơn khủng khi kết thúc cuộc vui.

Phố karaoke "chui" liên tiếp tạo sóng gió dư luận, bởi những màn kịch không có điểm hạ màn. Kiều nữ và khách tung tẩy trao đổi những thứ mình thiếu, bất chấp hệ luỵ, những lần phải bẽ mặt vì ghen tuông tranh giành. Trong vòng quay tiền bạc, lợi nhuận khủng, hàng loạt nhà hàng đang kinh doanh trái phép đã-đang tìm đủ mọi cách thu hút khách. Họ đã làm gì để qua mặt nhau?

"Mày vào đi, vui lắm"

Muốn trở thành khách VIP tại phố này, bạn không thể tự thân đột nhập, vì họ không tiếp người Việt. Hay chính xác hơn, họ chỉ tiếp khách nước ngoài, người Việt chỉ đóng vai người nhà đi kèm thì được. Chứ tự tiện vào một mình sẽ bi nghi ngờ ngay. Sơn, hướng dẫn viên du lịch của công ty SG... khuyến cáo, khi chúng tôi ngỏ ý muốn xâm nhập thế giới ăn chơi thuộc loại đắt đỏ bậc nhất Sài Gòn này. Sơn bảo chúng tôi phải đợi, đến khi có khách quen, Sơn hứa sẽ giúp tìm cho chúng tôi hai vị khách Nhật để đi cùng.

18h tối 21/11, chúng tôi nhận được cuộc gọi của Sơn. Tay hướng dẫn nhỏ nhẹ dặn dò: “Mấy anh chị chuẩn bị nha, tối nay em gởi anh cho 2 doanh nhân Nhật. Anh cứ đi cùng họ. Để nhận được sự tin tưởng tuyệt đối, bạn anh nhớ ghé vào số 2 ăn bò nướng nha. Rồi sau đó di chuyển qua dãy nhà hàng”. Nhận cú gật đầu đồng ý, chúng tôi chuẩn bị đến điểm tập kết tại quán ăn kiểu Nhật, chuyên bò nướng trên cùng cung đường. Ba người đàn ông quốc tịch Nhật-Hàn đã có mặt, ngoài tiếng Anh lưu loát, họ còn nói được cả tiếng Việt.

Sau màn chào hỏi, chúng tôi đề cập lý do muốn biết bên trong thế giới nhà hàng chuyên dành cho khách nước ngoài này đang kinh doanh cái gì, hoạt động ra sao. Ông khách Watasibe không chút thắc mắc, đưa ra đánh giá: "Mày vào đi, vui lắm". Sau chầu ăn nhẹ, uống vài chai sake hâm nóng, họ bất ngờ đổi ý. Không cho nữ đồng nghiệp đi cùng. Rồi đưa tay chỉ tôi. Bốn người rảo bước từ số 2 để đến quán N

Thấy bóng khách quen, một tốp nam nhân viên người Việt mặc trang phục đen, từ nhà hàng hai bên ào ra chặn khách, họ giới thiệu, mặc cả giá với một vị khách trong đoàn chúng tôi. Bên trong cửa kính, hàng loạt cô gái trẻ trong trang phục gợi cảm đứng lấp ló đợi kết quả. Anh bạn tên Kiboa.. quay lại chúng tôi hội ý, sau đó chúng tôi chọn N làm điểm dừng chân.

Bước vào cửa, đập vào mắt là những cô gái trẻ, tuy diện trang phục áo dài nhưng vẫn rất sexy, khi độ vải mỏng tang trong sắc sáng quyến rũ. Khoảng 20 cô gái trẻ nghiêng đầu chào khách, mời chúng tôi tiến lên tầng trên.

Chưa kịp ngồi, cánh cửa phòng bật mở. Một đoàn gái trẻ lần lượt đứng theo thứ tự trước mặt khách, dàn thành hàng dọc. Họ tạo dáng, cười duyên trong khi người quản lý giới thiệu “options” (các lựa chọn) cho thực khách bằng tiếng Nhật. Theo đó, khách chọn rượu thì sẽ được nhà hàng tính theo đơn giá có trong thực đơn. Hoặc chọn “ticket” (vé) thì mỗi khách sẽ có mức giá dao động từ 40-60 USD/người, bia rượu được uống thoải mái. Chúng tôi chọn mua ticket.

Theo chân khách Nhật

Chọn hàng

 

Cùng lúc, quản lý gấp rút tư vấn để chúng tôi hoàn tất việc chọn “đào”. Hai tay bạn Nhật hỏi ở đây có ai biết tiếng Nhật không, cô gái trẻ tóc dài, dáng người tròn trắng, đứng đầu hàng đưa tay lên, đối tác người Nhật gật đầu. Nàng ngồi trên đùi chàng, được một lúc thì cả hai dắt tay nhau vào... toilet. Được dăm phút, Watasibe quay ra với nụ cười hớn hở.

Một người đẹp tóc tém khác nhanh chóng rời tốp, sà vào lòng đối tác Hàn. Tiếp tục một cô gái giọng miền Tây rời vị trí tập kết, nhanh nhảu ôm chầm lấy khách đã chọn mình, mi gió tri ân. Riêng tôi, tay bạn Nhật trêu: "Ở đây có ai nói tiếng Việt, người miền tây không", cả nhóm nhao nhao đưa tay, tôi gật đầu với chân dài cuối hàng tóc buông chấm lưng.

Rượu mạnh, gái đẹp và…khách sạn

Màn lựa chọn mỹ nữ kết thúc, cũng là lúc rượu mạnh, bia được bày ra trên mỗi bàn. Những cô gái chúng tôi chọn lựa cũng từ đây bắt đầu thao tác "nghiệp vụ" của mình. Họ uốn éo, lắc lư theo tiếng nhạc, tiếng hát của thực khách. Họ cười toáng lên khi vị khách đụng chạm chỗ nhạy cảm. Màn hình karaoke bật sáng, danh sách bài hát được lưu trên máy nhớ. Khách chỉ cần bấm trên máy nhớ để đăng kí bài hát. Điều đặc biệt ở đây cũng như những nhà hàng karaoke khác trên cung đường này là không có bài hát tiếng Việt. Chỉ toàn tiếng Trung, Nhật, Hàn và tiếng Anh.

Đêm trôi về khuya, các phòng bên vẫn đầy ắp khách Trung, Nhật, họ hét, cười, rú, rũ rượi lắc trong tiếng nhạc, bia rượu sóng sánh, ngả nghiêng trượt qua tay những cô gái có tuổi đời còn rất trẻ với màn ca hát uốn mình tạo dáng đầy khiêu gợi. Một cô nàng miền tây xưng tên Ái ngồi sát cạnh tôi chủ động: “Bạn anh sau tăng này còn muốn đi luôn với tụi em không. Khoảng 12h, bọn em “out” (ra ngoài). Lúc đó đi đâu thì tuỳ ý bọn anh à”.

Theo chân khách Nhật

Danh mục bài hát chỉ toàn các bài tiếng Anh, Nhật, Hàn, Trung.

Tôi vờ chủ động: "Thế có về khách sạn bọn anh chơi tiếp không". Người đẹp trong bộ cánh mỏng tang, khoe triệt để nội y đen gật đầu cái rụp cùng câu bỏ nhỏ: "300 (USD) mỗi suất bay anh nhé". Rồi kiều nữ móc chiếc iPhone bọc da màu vàng cam ra khỏi ví, nhắn liên tục. Một lúc sau, nàng chuyền vào tay bạn tôi hai tấm ảnh khoả thân của nàng để khách yên tâm tăng hai.

Sau gần hai tiếng, nữ quản lý trở vào cùng nhân viên phục vụ tiếp thêm bia, trái cây. Rượu trên bàn vơi đi phân nửa, nhiều kiều nữ bắt đầu sờ soạng kích thích khách, đôi cô cười rú lên, xin luôn cả số điện thoại tay bạn Nhật. 11h45 đêm chúng tôi gọi tính tiền. Chỉ tính riêng tiền bill đã gần chục triệu đồng cho 6 người, chưa kể tiền típ cho các chân dài. Quản lý chủ động gợi ý chuyện chọn giùm đào đẹp giúp chúng tôi "đi tiếp". Chúng tôi để lại số điện thoại, lên xe ra về. Đến hẹn, chân dài miền tây đã ở sẵn tại khách sạn T, đường Bùi Thị Xuân Q.1 đợi lệnh.

Phố Ngô Văn Năm hoạt động nhộn nhịp vào buổi chiều tối. Do giá cả rất đắt đỏ nên toàn bộ nhà hàng hoạt động trên cung đường này đều phục vụ cho giới doanh nhân người Hàn, Nhật, Trung tiếp khách là chủ yếu. Họ kinh doanh karaoke, tuyển gái trẻ để phục vụ khách bất chấp dư luận, không giấy phép kinh doanh đúng ngành nghề được cấp phép vì lợi nhuận khủng thu được từ những cuộc vui của giới kinh doanh người ngoại quốc.

Theo Vietnamnet.




 

Báo TINTUCVIETDUC-Trang tiếng Việt nhiều người xem nhất tại Đức

- Báo điện tử tại Đức từ năm 1995 -

TIN NHANH | THỰC TẾ | TỪ NƯỚC ĐỨC