Bác sĩ Daniele Macchini hiện đang làm việc ở khoa cấp cứu Bệnh viện Humanitas Gavazzeni, nằm ở thành phố Bergamo, thuộc vùng Lombardy - tâm dịch Covid-19 của nước Ý.
Thành phố Bergamo, nơi bác sĩ Macchini làm việc có 1.245 người đã bị chẩn đoán nhiễm Covid-19. Trong khi đó, trên toàn nước Ý đã ghi nhận hơn 10.000 ca nhiễm bệnh và 631 người tử vong. Mới đây, chính phủ Ý đã phải ra lệnh phong tỏa toàn quốc phản ánh thực trạng đáng báo động về dịch bệnh tại quốc gia này.
Đứng trước tình cảnh đất nước rơi vào giai đoạn cam go và đầy thử thách, bác sĩ Daniele Macchini đã viết một bài chia sẻ dài trên Facebook với tựa đề "Hành động của chúng ta tác động đến sự sống chết của rất nhiều người", kể về cuộc sống của ông và các y bác sĩ ở tuyến đầu chống Covid-19.
Đội ngũ nhân viên y tế ở Ý đang cố gắng chiến đấu cứu sống người dân.
Sau đây là nội dung lược dịch bài viết của bác sĩ người Ý đang được chia sẻ trên các phương tiện truyền thông đại chúng, được đăng lại trên tờ Telegraph:
"Sau khi suy nghĩ rất nhiều về việc có nên viết và viết gì về những điều đang xảy ra với chúng tôi, tôi cảm thấy rằng im lặng là vô trách nhiệm.
Vì vậy, tôi cố gắng truyền tải đến những người không nắm rõ tình hình thực tế mà chúng tôi đang trải ở Bergamo trong những ngày chiến đấu với dịch Covid-19. Tôi hiểu rằng không nên tạo ra sự hoảng loạn nhưng khi thông điệp về tính chất nguy hiểm của Covid-19 không đến được với mọi người khiến tôi cảm thấy rùng mình.
Bản thân tôi đã vô cùng ngạc nhiên khi chứng kiến việc tái tổ chức toàn bộ bệnh viện hồi tuần trước, khi kẻ thù hiện tại vẫn còn trong bóng tối: Các phòng bệnh được giải phóng, các hoạt động tự chọn bị gián đoạn, khu vực chăm sóc tích cực được dọn dẹp để có thể thêm càng nhiều giường càng tốt.
Sự thay đổi nhanh chóng này tạo ra một bầu không khí ảm đạm và khung cảnh trống trải siêu thực ở các hành lang trong bệnh viện. Lúc đó, chúng tôi vẫn chưa hiểu, chỉ đang chờ đợi một cuộc chiến còn chưa bắt đầu và nhiều người, trong đó có cả tôi, không ngờ dịch bệnh lại có thể ập đến nhanh và dữ dội như vậy.
Tôi vẫn nhớ cuộc gọi lúc nửa đêm vào tuần trước khi đang chờ kết quả một mẫu xét nghiệm. Khi nghĩ về nó, nỗi lo lắng của tôi về một ca có khả năng dương tính với Covid-19 dường như là rất ngớ ngẩn và vô căn cứ. Nhưng giờ nó đã xảy ra và tình hình bây giờ nói nhẹ nhất cũng là "vô cùng căng thẳng".
Nước Ý đang là một trong những tâm điểm của dịch Covid-19.
Cuộc chiến đã nổ ra theo đúng nghĩa đen và các giao tranh không ngừng nghỉ cả ngày lẫn đêm. Hiện không có đủ giường bệnh cho bệnh nhân nhập viện liên tiếp. Hết người này đến người khác, các khoa phòng trước đó được dọn trống trơn giờ đã lấp đầy bệnh nhân với tốc độ chóng mặt.
Bảng tên của các bệnh nhân, vốn có những màu sắc khác nhau tùy theo theo khoa điều trị cho họ, giờ toàn là màu đỏ. Trên đó tất cả các chẩn đoán đều giống nhau một cách tồi tệ: viêm phổi kẽ hai bên.
Giờ hãy giải thích cho tôi có loại virus cúm nào có thể gây ra sự tàn phá nhanh chóng như thế. Và khi hiện tại vẫn có những người khoe khoang rằng họ không sợ hãi bằng cách lờ đi tất cả chỉ dẫn, biểu tình vì cuộc sống thường nhật "tạm thời" bị xáo trộn thì một thảm họa dịch tễ đang xảy ra.
Giờ thì không còn phân biệt bác sĩ phẫu thuật, bác sĩ tiết niệu hay bác sĩ chỉnh hình nữa, tất cả chúng tôi bất ngờ trở thành một đội duy nhất đối mặt với cơn sóng thần đang bao trùm lên tất cả. Các ca bệnh tăng theo cấp số nhân, chúng tôi nhận đến 15-20 ca mỗi ngày đều cùng một lý do. Kết quả xét nghiệm liên tiếp đổ về: Dương tính, dương tính và dương tính. Đột nhiên khoa cấp cứu gần như thất thủ.
Nguyên nhân đến khám đều giống nhau: Sốt và khó thở, sốt và ho, hô hấp khó khăn. Kết quả chụp cũng giống nhau: Viêm phổi kẽ hai bên, viêm phổi kẽ hai bên, viêm phổi kẽ hai bên. Tất cả đều phải nhập viện.
Mỗi máy thở giờ đây đều quý như vàng: Những máy vốn để trong phòng phẫu thuật, mà giờ đã tạm ngưng các hoạt động không cấp thiết, đều được đưa đến các khu chăm sóc tích cực mà trước kia không hề có.
Chân dung bác sĩ Macchini.
Đội ngũ bác sĩ thì kiệt sức. Tôi trông thấy sự mệt mỏi hiện lên trên những gương mặt tôi chưa quen, trừ việc tôi biết là họ đều đã làm việc quá sức. Tôi thấy sự đồng lòng ở tất cả chúng tôi, ai cũng sẵn sàng đến bên các đồng nghiệp thực tập sinh để hỏi 'tôi có thể giúp gì được không?'.
Các bác sĩ giờ đây cũng phải tham gia vào công việc di chuyển giường bệnh và giao nhận bệnh nhân. Họ cũng phải theo dõi phác đồ thay cho các y tá. Các y tá thì nước mắt lăn dài vì không thể cứu sống được tất cả mọi người, trong khi màn hình đo sự sống của một số bệnh nhân khác cho thấy sự sống của họ cũng đã được số phận định đoạt.
Chẳng còn lịch phân công ca trực hay giờ giấc làm việc. Cuộc sống bên ngoài xã hội của chúng tôi hoàn toàn bị ngừng lại. Chúng tôi không còn trở về bên gia đình vì sợ lây cho họ. Một số người trong số chúng tôi đã bị lây dù có thực hiện bao nhiêu biện pháp đi nữa.
Một số đồng nghiệp của chúng tôi bị nhiễm đã lây cho những người thân và một số người thân của họ giờ đang phải chiến đấu ở lằn ranh sinh tử.
Vì vậy, mọi người xin hãy kiên nhẫn, bạn chưa thể đi đến ngay nhà hát, bảo tàng hay phòng tập gym. Hãy cố gắng nghĩ đến vô số người lớn tuổi là đối tượng của nguy cơ này.
Chúng tôi chỉ đang cố gắng để mình có ích. Bạn cũng nên làm như vậy. Chúng ta đều tác động đến chuyện sinh tử của những người khác. Bạn và mạng sống của bạn cùng với rất nhiều mạng sống khác.
Xin hãy chia sẻ thông điệp này. Chúng ta phải lan tỏa thông tin để ngăn những gì đang xảy ra ở đây và xảy ra trên khắp nước Ý".
Theo Nhịp Sống Việt