Nghe thế này chắc chắn ai cũng bảo tôi "thực dụng" hay nặng nề hơn là "đào mỏ"... nhưng chẳng sao. Tôi chắc chắn rằng "hoa đồng tiền" mới là món quà tiết kiệm và thiết...
Tâm sự
Tôi kết hôn gần hai năm. Vợ là Việt kiều, về nước làm ăn được 7 năm vì có công ty hứa hẹn nhiều. Tốt nghiệp xong em về nước làm việc luôn.
Trước đây, tôi từng có thời gian dài dằn vặt về câu chuyện bán đất ăn dần của bố mẹ ở quê.
Tôi phải khâm phục độ "cao tay" của chồng chưa cưới của mình.
Tôi giận dữ hất tay chồng ra. Nhưng anh vẫn cố tát vào miệng tôi một cái cho hả giận.
Năn nỉ vay 100 triệu đồng, bạn tôi 'ăn nên làm ra', có tiền mua ôtô mới cáu cạnh, nhưng tuyệt nhiên làm ngơ khi bị nhắc chuyện trả nợ.
"Lúc sau tôi ra về, ra đến cửa thì vô tình nhìn thấy chiếc phong bao lì xì tôi mừng tuổi cho một đứa cháu là con của anh chị tôi. Chiếc phong bao được xé vội rồi ném đi. Tôi không trách anh chị...
Từ cách đây mấy năm và cho tới bây giờ, có một số người đã đặt vấn đề bỏ ăn Tết truyền thống và dùng tết dương lịch thay vào.
Trải qua hơn ba mươi năm trong đời, giờ phiêu bạt nơi xa, cứ mỗi lần Tết đến tôi lại không quên được những ngày xưa yêu dấu, chiều ba mươi Tết mẹ chuẩn bị một nồi nước lá to đùng cho cả nhà tắm.
"Hai vợ chồng vừa cất đồ xong mẹ chồng đã nghiêm nghị gọi vào nói chuyện. Nói thật em hơi run vì mẹ chồng con dâu mà, dù sao xưa nay vẫn đọc bao nhiêu chuyện xích mích", con dâu kể.
Người đời biết chuyện, ai cũng xót thương Lan, ca ngợi một tấm lòng trung trinh chân thành hiếm có trong tình yêu. Nhưng đó là Lan nhà người ta. Còn Lan nhà tui cũng cắt đứt dây chuông cũng vội
...