Bạn có thể nói chuyện hòa nhã với người thân trong gia đình, không dễ mất bình tĩnh, không nổi nóng, thì bạn đã biểu hiện mình là một người rất có học thức, có văn hóa và đạo đức.

Không biết các bạn có giống tôi không: Rất lịch sự với người lạ, nhưng nóng tính với những người gần gũi? Tôi hễ tiếp xúc với người thân là luôn nổi nóng!

Trong hai ngày qua, mẹ tôi đã khóc than suốt vì đau chân, thậm chí đau đến mức không dám đi lại.

Bởi vì từ trước đến giờ bà không bị đau chân như vậy, nên mọi người cũng không mấy chú ý hay quan tâm lắm, cho rằng bà bị trật khớp chân thôi.

Mẹ tôi tính lo lắng và đa nghi, lo sợ bản thân mình mắc trọng bệnh nào đó. Hôm qua, khi tôi đang ngồi viết bản thảo, bà đến và hỏi rằng: 

“Sao mà mẹ cảm thấy chân đau đớn chịu không nổi, hay là mẹ bị bệnh nặng gì rồi?”

Lúc ấy tôi trả lời mẹ với giọng hơi gắt gỏng: “Mẹ bình thường mà, chân không có bệnh gì đâu, chẳng qua là bị trật chân chút thôi.” Không chỉ riêng tôi, mà cả nhà đều cảm thấy không có vấn đề gì to tát cả.

42 1 Ban Co Giong Toi Khong Rat Lich Su Voi Nguoi La Nhung Nong Tinh Voi Nhung Nguoi Gan Gui

Ảnh minh họa.

Cuối cùng, vì mẹ cứ khăng khăng cho rằng mình không khỏe, tôi đành phải đưa bà đến bệnh viện kiểm tra.

Sau khi chụp phim, bác sỹ nói: “Không có vấn đề gì lớn, các khớp xương rất tốt, chỉ cần nghỉ ngơi sẽ khỏe thôi.”

Bác sỹ nói xong, tôi nhìn thấy trên gương mặt mẹ toát lên vẻ khó chịu. Bởi vì ban đầu bà muốn đến bệnh viện khám cho ra bệnh nhưng kết quả lại ngược lại, bà chẳng bị sao cả.

Lúc rời khỏi bệnh viện, mẹ nói: 

“Sớm biết thế này, chúng ta không đến đây kiểm tra làm gì, rõ ràng là lãng phí tiền mà.”

Khi mẹ vừa nói xong, tôi nổi giận đùng đùng, nóng nảy nói: “Con đã nói chỉ là trật chân một chút thôi, nhưng mẹ không nghe, ngày nào cũng lo lắng thái quá. Nếu con không đưa mẹ đến bệnh viện kiểm tra, liệu có được không?”

Thấy thái độ tôi như vậy, bà giữ im lặng không nói thêm một lời nào nữa, tựa như một đứa trẻ đã làm sai điều gì đó vậy.

Được một lúc lâu, mẹ run run chậm rãi nói: “Mẹ lo sợ mắc bệnh nặng là vì không biết làm sao để giữ cháu nhỏ giúp các con.”

Thành thật mà nói, sau khi mẹ nói xong câu này, tôi đột nhiên cảm thấy rất buồn, thấy mình thật ích kỷ. Hóa ra bà không hề nghĩ gì cho bản thân mình, mà là sợ sẽ mang lại gánh nặng cho chúng tôi.

Nhiều lần, chúng ta dường như ở trong tình trạng như vậy: lưu lại sự thanh lịch, dịu dàng và nụ cười cho người lạ; nhưng để lại sự tức giận và tổn thương cho người thân yêu nhất, luôn khiến họ không hài lòng.

Khai Tâm




 

Báo TINTUCVIETDUC-Trang tiếng Việt nhiều người xem nhất tại Đức

- Báo điện tử tại Đức từ năm 1995 -

TIN NHANH | THỰC TẾ | TỪ NƯỚC ĐỨC