Tôi tha thứ cho chồng dễ dàng vì thực sự không còn tình yêu với anh nữa, do gần hai năm một mình thức trắng chăm con nhỏ, còn anh vẫn uống rượu đến đêm rồi lên mạng làm gì tôi không biết, sáng lại lè nhè nên mình tôi loay hoay chở hai con đi học.
Anh còn chê bai con lớn trước mặt người ngoài, miệt thị con ngu dốt.
Tôi nói anh nghiện rượu, anh chửi tôi. Tôi đổ rượu, anh đánh tôi, mọi thứ vụn vỡ. Những gì níu kéo trong thời gian qua, là anh đưa hết lương để tôi chi phí, không tính toán, ngoài ra anh còn làm việc nhà và chơi với con... Liệu những điều đó có hồi sinh được con tim nguội lạnh để tôi có thể tiếp tục cuộc hôn nhân này?
Tôi muốn chuyển việc để có mức lương cao hơn, chờ phỏng vấn nhưng không biết có ổn định không, với lứa tuổi này để tìm việc nhanh khá khó. Trước đây tôi làm quản lý, đi lại nhiều, ít thời gian bên con nên ảnh hưởng tâm lý con lớn.
Bé cần mẹ nên tôi lùi mấy bước để làm công việc giờ hành chính. Giờ có cơ hội lên lại quản lý, tôi sẽ phải đánh đổi thời gian, bé nhỏ mới được 18 tháng, bé lớn sắp thi tốt nghiệp cấp hai.
Tôi khá quyết đoán trong cuộc sống nhưng lý trí luôn cân đo đong đếm sao cho có lợi nhất với con. Nhắm mắt làm ngơ để chồng cùng nuôi con hay dứt khoát với anh để ba mẹ con tự bơi?
Hồng Hạnh